Bạn tớ thấy tình yêu vô biên của tớ với “niềm tự hào” xe điện của Việt Nam nên quyết làm khó tớ bằng cách gửi thêm tài liệu là ảnh chụp một công văn đề ngày 11/11/2022 của hãng sản xuất ra niềm tự hào này gửi đến một cơ quan nhà nước nọ, với subject là: “Xin gia hạn nộp thuế nhập khẩu máy móc thiết bị chuyển nhượng”. (Tên hãng là gì thì mọi người tự đoán, chứ tớ không thể tiết lộ, do không thể xác minh được tính chân thực của công văn này. Sau đây xin bắt trước cách gọi của Việt Nam là công ty X).
Có thể nhiều đồng
chí đã đọc/biết đến cái công văn này, nhưng tớ thấy có chút hữu ích khi đăng lại
và phân tích công văn này để hiểu thêm về lý do tại sao tớ lại yêu cái hãng tự hào
này đến vậy.
Công văn có thể tóm
tắt như thế này: Công ty X, thành lập năm 2017, được miễn thuế nhập khẩu đối với
hàng hóa nhập khẩu tạo tài sản cố định của dự án sản xuất ô tô chạy xăng trong thời
hạn 5 năm. Đến năm 2022, Công ty X “đã đưa ra một quyết định hết sức khó khăn là
dừng sản xuất xe ô tô chạy xăng và chỉ tập trung phát triển, sản xuất xe ô tô điện”.
Lý do cho “quyết định
khó khăn” này được X dẫn giải trong công văn là:
- - "Hòa chung
vào nhu cầu phát triển xanh, Việt Nam đã tham gia nhiều diễn đàn hội nghị với các
quốc gia trên thế giới về bảo vệ môi trường”,
- - "Thủ tướng
Chính phủ đã ban hành Quyết định số 876 ngày 22/7/2022 về việc phê duyệt chương
trình hành động về chuyển đổi năng lượng xanh, giảm phát thải...
- - (Quyết định 876 thể hiện) “Quyết tâm rất cao, cần huy động sức mạnh tổng lực, trong đó
sự nỗ lực của doanh nghiệp là then chốt”
- - (Việc dừng sản xuất xe chạy xăng, chuyển sang sản xuất xe chạy điện của công ty X là)
“Để phù hợp với xu thế phát triển xanh và bảo vệ môi trường tất yếu (của thế giới
và quyết tâm của Việt Nam).
Công ty X cho rằng
chuyện phải chuyển đổi sản xuất từ xe xăng sang xe điện này “đã gây ra áp lực tài
chính rất lớn” cho công ty vì “phải bố trí nguồn vốn bổ sung để mua máy móc thiết
bị mới nhằm thay đổi máy móc, thiết bị từ sản xuất xe xăng sang xe điện” và “phải
đầu tư dây chuyền, máy móc... để phát triển sản xuất pin ô tô điện áp dụng công
nghệ tiên phong...”
Bởi các “khó khăn về tài
chính do thay đổi phương án kinh doanh” và “ảnh hưởng nặng nề” của Covid, công
ty X đã chuyển nhượng máy móc, thiết bị đã nhập khẩu miễn thuế không tiếp tục sử
dụng để sản xuất xe xăng cho 1 công ty khác, gọi là công ty Chuyển nhượng (“công
ty Y”) (là một chủ sở hữu lớn của... công ty X!) để nhận được tài chính để mua máy
móc mới cho sản xuất xe điện.
Công ty Y không có
hoạt động sản xuất ô tô để sử dụng máy móc trên, cũng chưa có kế hoạch chuyển nhượng
máy móc cho bên thứ ba nên cả X và Y đều... “gặp rất nhiều khó khăn về tài chính”.
Khó thế rồi mà công
ty X và Y cũng chưa được yên! Cơ qua nhà nước nọ, bằng một công văn đề ngày 9/11/2022,
lại chơi khó X và Y hơn nữa khi yêu cầu phải nộp thuế phát sinh từ việc chuyển nhượng
máy móc trên, với số tiền là 30 tỷ đồng.
Công ty X lại trình
bày tiếp rằng thì là mà, rằng thì là do Covid diễn biến phức tạp, tình trạng khan
hiếm linh kiện cho sản xuất ô tô, thiếu chip toàn cầu (“làm giá chip tăng lên gấp
hàng TRIỆU LẦN so với giá thông thường”!!!), lương và phúc lợi tăng đột biến, người
lao động bị mắc bệnh blah blah... làm cho “giá thành sản xuất tăng cao, gây ra nhiều
khó khăn cho doanh nghiệp”.
Do “các khó khăn tài
chính chồng chất”, “nếu phải nộp thuế nhập khẩu tại thời điểm này” sẽ “tạo thêm
gánh nặng lớn và ảnh hưởng lớn đến dòng tiền”, công văn của công ty X diễn giải
tiếp. (Các đồng chí đọc được công văn, đến đoạn này sẽ thấy văn phong rất lủng củng,
cũng giống như một số đoạn khác, và cả về mạch bài, cho thấy trình độ kém của người
soạn thảo và phê duyệt, cần phải thay thế sớm).
Đến đây, dường như
chợt nhớ ra thêm chi tiết khác có thể tăng thêm ép phê, công văn lại lộn lại với
chủ đề kêu khó, kêu khổ khi nêu rằng đúng vào thời điểm này (11/2022) nó sẽ xuất
khẩu một tầu chở ô tô điện đầu tiên; các đơn đặt hàng xuất khẩu xe năm 2023 “đã
lên đến hàng trăm ngàn chiếc/năm”(!!!). Kêu khó nhưng công ty X vẫn, như thường
lệ, không quên thòng thêm câu thiện lành: “Đây được coi là thời khắc lịch sử của
X và CŨNG LÀ MỤC TIÊU PHẤN ĐẤU CỦA DOANH NGHIỆP VIỆT NAM khi X chính thức tham gia
vào thị trường ô tô điện thế giới”.
Đọc đến đây chắc sẽ
có người bảo có thấy khó gì đâu, chỉ thấy nói đến viễn cảnh sáng lạn xuất khẩu hàng
trăm ngàn chiếc đó chứ? Thật ra lỗi là tại cách hành văn kiểu con tôm trong công
văn, chứ còn khó khăn thì có vẻ như được nói ngay sau câu thòng thiện lành trên,
rằng “Vì vậy, X cần dồn toàn bộ nguồn vốn và nhân lực vào đầu tư phát triển sản
xuất, đảm bảo đáp ứng giao đủ đơn hàng cho khách nước ngoài”.
Vòng vo, lộn đi lộn
lại một hồi rồi cũng đến phần kết của công văn là xin gia hạn nộp thuế khi chuyển
nhượng máy móc trong thời hạn 2 năm.
Giờ là đến phần đọc
và hiểu của tớ từ cái công văn trên của X.
1. 1. Công ty X thay đổi sản xuất từ ô tô xăng sang ô tô điện dù là bởi những lý do nội tại,
dù là chuyện riêng của nó, nhưng đã đột/tự/đương nhiên trở thành chuyện chung của
Việt Nam. Lỗi là do/bởi/tại vì đảng/Chính phủ/Thủ tướng, tự nhiên lại rách việc
đi phê duyệt chương trình chuyển đổi năng lượng xanh với chả đỏ, làm cho công
ty X chẳng còn cách nào khác, buộc phải chuyển đổi sản xuất từ xăng sang điện để
hưởng ứng nhiệt liệt.
2.
2. Do lỗi
của Việt Nam, của Chính phủ, của Thủ tướng làm cho X phải chuyển đổi sản xuất, nên
X đã và đang phải chịu tổn thất, thiệt hại lớn về tài chính, buộc phải chuyển nhượng
máy móc đã trở nên vô dụng. Mà dù đã chuyển nhượng rồi, việc chuyển nhượng này chỉ
hầu như diễn ra trên giấy bởi máy móc vẫn nằm một xó vô dụng, thành đồ phế thải,
thiệt hại lại càng thiệt hại. Thiệt hại này không thể chỉ một mình X và Y gánh chịu;
Chính phủ/Thủ tướng/toàn dân phải chịu trách nhiệm chính. Thật là quá bức xúc!
3. 3. Dẫu là
bên bị hại như vậy, nhưng công ty X vẫn hết sức lết lê, gắng gượng gánh vác sứ mệnh
tiên phong tự lĩnh, đem thương hiệu Việt Nam đấm ra nước ngoài, trong bối cảnh còn
hàng đống khó khăn khác, nào là Covid, nào là abc. Dù đã và đang sản xuất để xuất
khẩu hàng trăm ngàn ô tô chỉ riêng năm nay, nhưng tình hình tài chính của X đang
rất bi đát, đến nỗi chỉ có 30 tỷ đồng thuế phát sinh mà nó cũng khó có thể thu xếp
được, trong vòng ít nhất 2 năm, nếu không làm ngừng trệ, ảnh hưởng lớn đến sản
xuất đang trên đà phát triển mạnh hiện nay của mình.
4.
4. Chính phủ và các cơ quan nhà nước nên sáng suốt sớm nhận lỗi và vui vẻ chấp thuận tắp
lự lời thỉnh cầu không đáng có này của công ty X. Nếu không gia hạn nộp 30 tỷ trong
2 năm, khi X sụp đổ thì đừng có khóc than trước hậu quả, đừng hối hận tại sao chương
trình chuyển đổi xanh của mình lại thất bại một cách... lãng nhách như thế nhé!
5. 5. Lỗi lầm
của Chính phủ/Thủ tướng sẽ còn là nguồn cơn để công ty X lên tiếng “đòi lại công
bằng” trong nhiều vấn đề khác sau này, sẽ sớm thôi. Hãy chờ đó!
No comments:
Post a Comment