Chắc không ít người đọc sẽ bị sốc khi đọc được cái tin Đà Nẵng đang tính chuyện dời Trung tâm hành chính khỏi tòa nhà 2.131 tỷ đồng chỉ vừa mới khánh thành và đi vào sử dụng được 3 năm.
Sốc vì sự “bạo tay” hoang phí tiền thuế của dân nay đã thăng tiến thêm lên một tầm cao mới. Các cán bộ tôi tớ của dân ở đã không chỉ dừng lại ở việc mạnh tay chi tiền từ nguồn nộp thuế của dân, từ nguồn bán đất đai cũng là của dân để xây trụ sở mới ngàn tỷ (đã đội vốn 142% từ con số dự toán ban đầu là 880 tỷ đồng) trong khi các trụ sở, văn phòng cũ vẫn còn dùng tốt. Họ còn dũng cảm, bất chấp dư luận để đẩy sự việc đi xa hơn bằng dự định xây khu hành chính mới thay cho tòa nhà mà lúc thiết kế và khánh thành mới đó không lâu đã được ca ngợi là biểu tượng của hiện đại, thống nhất và hiệu quả của thành phố, là bước đột phá trong việc thực hiện một nền hành chính công thân thiện, tận tụy phục vụ nhân dân, doanh nghiệp.
Điều đáng nói là
những lý do mà chính quyền Đà Nẵng đưa ra để biện minh cho chủ trương di dời
này đều… lãng xẹt!
Lý do đầu tiên được
đưa ra là tòa nhà hiện nay ở vị trí không phù hợp, ảnh hưởng đến giao thông
trong giờ cao điểm. Điều này có thể là một thực tế. Hãy bỏ qua chuyện phải xử
lý những người liên đới trong phê duyệt chủ trương xây dựng trung tâm hành
chính này đã có tầm nhìn không tương xứng với viễn kiến của họ về một trung tâm
hành chính hiện đại phục vụ tốt cho dân chúng thành phố. Chuyện đáng bàn ở đây
là làm gì với tòa nhà hiện tại khi chính quyền Đà Nẵng di dời sang một nơi làm
việc mới. Giả sử nó sẽ được bán cho chủ mới, được chuyển đổi công năng sử dụng
sang văn phòng, khách sạn, hoặc thậm chí là chung cư cao cấp… Với quy mô lớn,
cao 37 tầng, hàng chục ngàn mét vuông diện tích sử dụng đủ chỗ cho nhiều nghìn
người sống, làm việc, thì khi chuyển đổi công năng, chắc chắn tòa nhà này sẽ lại
gây ra ùn tắc giao thông, thậm chí không phải chỉ trong giờ cao điểm. Vậy chính
quyền Đà Nẵng đã tính đến thực tế này chưa? Nếu đã tính rồi mà vẫn quyết định
di dời thì phải chăng họ có thái độ “khuất mắt trông coi”, coi việc gây ùn tắc
giao thông và chịu hậu quả của ùn tắc là việc của người khác? Nói như vậy để thấy
là nếu đã gây ra hậu quả ùn tắc giao thông thì chính quyền cần tìm biện pháp khắc
phục ùn tắc giao thông, hoặc không thì phải giảm mật độ người làm việc trong
tòa nhà, chấp nhận đây là những khiếm khuyết khi quyết định đặt trung tâm ở
trong tòa nhà này. Lý do thứ hai của việc di dời là không khí trong tòa nhà chưa sạch (không đủ ô xi), và nhiệt độ tòa nhà quá nóng. Người viết bài này hàng ngày ngồi làm việc trong một tòa nhà cũng có 37 tầng hình ô van tứ bề là kính trơ trọi trước nắng chiếu rọi sáng chiều, được xây từ năm 1997 ở Singapore. Quả thật, ngồi cạnh bức tường kính bị nắng chiếu rọi, vẫn có thể thấy sức nóng hấp thụ mặc dù đã kéo mành che chắn. Nhưng điều này được giải quyết bởi một hệ thống điều hòa mạnh đủ để nhân viên phải mặc thêm áo giữ ấm. Và hiện nay chủ sở hữu tòa nhà đang khắc phục thêm bằng cách lắp các ô văng bên ngoài tòa nhà để vừa trang trí, vừa che nắng, một công việc vốn đã kéo dài từ nhiều tháng qua. Nói chuyện này để thấy chuyện nóng và thiếu ô xi chỉ là vấn đề kỹ thuật và sẽ có những giải pháp khắc phục rẻ hơn nhiều, nếu muốn, so với việc đầu tư xây một trụ sở mới ở nơi khác.
Về việc chính quyền cho rằng đã yêu cầu quản lý tòa nhà có nhiều biện pháp khắc phục như bơm khí tươi nhưng chưa khắc phục được để lấy đó làm lý do di dời, thì cần đặt vấn đề ngược lại. Chính quyền Đà Nẵng muốn bán được tòa nhà cho ai đó thì họ buộc phải tìm mọi cách khắc phục các khiếm khuyết trên, nếu không muốn bán với cái giá rẻ như cho, vì chủ mới, với cùng lý do, sẽ không thể sử dụng được tòa nhà này. Mà nếu bán giá rẻ thì ai sẽ chịu trách nhiệm? Và lấy tiền ở đâu để bù vào mà xây nơi mới (vấn đề này sẽ được nói thêm ở dưới)? Còn nếu quyết tâm khắc phục và sẽ khắc phục được các khiếm khuyết này thì việc gì phải di dời đi nữa?
Lý do thứ ba của
việc di dời mà nghe huyễn hoặc, lãng xẹt nhất là để thực hiện chủ trương “xây dựng
khu hành chính chứ không phải trung tâm hành chính”. Không hiểu khu hành chính
so với trung tâm hành chính thì sẽ có khác biệt quan trọng, có ý nghĩa gì, mang
lại những công năng gì mới hơn, tốt hơn cho thường dân, hay chỉ để giải quyết
khâu “oai” và là cơ hội mới để kiếm chác, trục lợi? Vừa mới nhảy vọt từ các trụ
sở phi tập trung lên trung tâm hành chính hẳn chưa đủ độ hay sao mà chính quyền
Đà Nẵng lại “thừa thắng” xông lên, tính đến một bước “đại nhảy vọt” khác?
Mọi chuyện sẽ chẳng
có gì đáng nói nếu chính quyền Đà Nẵng tự làm ra tiền để trang trải cho phí tổn
xây dựng trụ sở, khu hành chính mới mà không phải dựa vào tiền thuế của dân, được
lấy từ ngân sách, cho dù chỉ là một phần. Họ có thể bao biện là lấy tiền bán
tòa trung tâm hành chính hiện tại để chi trả. Nhưng như nói ở trên, để bán được
giá thì họ phải khắc phục các khiếm khuyết hiện tại đang là một phần lý do để họ
di dời. Mà đã khắc phục được rồi thì không có lý do gì để di dời nữa. Đó là
chưa kể tiền bán tòa nhà này suy cho cùng vẫn là tiền của dân chứ không phải tiền
của chính quyền Đà Nẵng, và do đó phải ưu tiên cho các mục đích nâng cao đời sống
dân chúng trước đã.
Chính quyền Đà Nẵng
cũng có thể lấy lý do là bán đất để lấy tiền xây dựng. Nhưng họ nên lưu ý rằng
đất cũng là của dân, và quỹ đất chỉ có hạn, bán hết đi rồi thì sau này trông
vào đâu để mà giải quyết các nhu cầu chi tiêu cần thiết, cấp bách khác? Hơn nữa,
bán đất chỉ là giải pháp “cực chẳng đã”, dành cho những nhu cầu quốc kế dân
sinh, cấp bách, mà không còn xoay vào đâu được nữa. Xét trên khía cạnh này thì
rõ ràng xây khu hành chính mới tuyệt nhiên không phải là cấp bách, không có
không xong.
Và cuối cùng,
chính quyền Đà Nẵng sử dụng lá chắn “lấy ý kiến rộng rãi” của nhân dân và/hoặc
cán bộ nhân viên làm việc trong tòa nhà để quyết định việc di dời. Điều đáng
nói là theo thông tin cho biết thì lúc xây tòa trung tâm hành chính hiện tại,
người ta đã không lấy ý kiến nhân dân mà vẫn quyết định làm. Nhưng thôi, lần
này hãy nghiêm túc thực hiện và tuân thủ kết quả việc lấy ý kiến rộng rãi của
người dân xem họ có ủng hộ “sáng kiến” di dời này hay không. Và chỉ nên lấy ý
kiến của dân chứ không phải lấy ý kiến của cán bộ nhân viên làm việc trong tòa
nhà hiện tại vì suy cho cùng những người này vẫn đang được dân chi trả lương
nên không có động cơ tiết kiệm từng đồng tiền thuế mà người dân đang phải chắt
chiu để nộp.
Tóm lại, nếu
chính quyền Đà Nẵng không muốn mang tiếng là đi đầu trong phong trào phá nát
ngân sách quốc gia bằng phương pháp mới thì tốt nhất là họ nên từ bỏ chủ trương
di dời trung tâm hành chính và/hoặc xây dựng khu hành chính mới.
No comments:
Post a Comment