https://www.thesaigontimes.vn/316442/kinh-te-trung-quoc-kiem-soat-chat-che-tang-truong-cham.html
Trung Quốc là một
kỳ tích về kinh tế của thế giới. Trong vòng 30 năm, từ 1980 đến 2010, tức chỉ hơn một thế hệ, GDP đầu người của nước
này tính theo đô la Mỹ giá cố định đã tăng đến hơn 5 lần. Trên thế giới chưa từng
có tiền lệ như vậy, kể cả các con rồng châu Á như Hàn Quốc, Hong Kong, Đài
Loan, và Singapore.
Kỳ tích này có tiếp tục tồn tại trong những năm tới? Để trả lời câu hỏi này, trước hết phải xem nguồn gốc của sự thần kỳ này. Tất nhiên, đó là tăng trưởng kinh tế cao độ của Trung Quốc trong những năm qua. Cũng thuộc dạng “vô tiền khoáng hậu”, tăng trưởng GDP của Trung Quốc, như hình dưới đây, đạt trung bình đến gần 10%/năm trong suốt 3 thập kỷ từ 1980 đến 2010.
Lý do thứ hai là
sự cởi trói về chính sách kinh tế của nhà nước, chuyển từ một nền kinh tế theo
mô hình cộng sản sang kinh tế thị trường, khởi xướng bởi lãnh tụ Trung Quốc lúc
đó, Đặng Tiểu Bình. Nhờ ông ta, các nhà máy mọc lên như nấm ở các thành phố,
nông dân nghèo ào ào di cư ra phố thị để làm việc trong các nhà máy. Thu nhập
nhờ thế tăng nhanh chóng. Những thành công ban đầu này dẫn đến những cải cách
sâu rộng trên cả nước, đẩy mạnh hơn nữa tăng trưởng kinh tế.
Về mặt kinh tế học
thì sự tăng trưởng thần kỳ này không có gì khó hiểu, bởi chính sách cải cách, mở
cửa của Đặng đã khuyến khích việc liên tục đầu tư và sử dụng có hiệu quả vốn và
lao động với các công nghệ ngày càng hiện đại hơn theo tín hiệu của thị trường.
Bước sang đầu thập
kỷ 2010, tăng trưởng kinh tế Trung Quốc tuy có chững lại, một phần bị tác động
bởi cuộc khủng hoảng tài chính thế giới trước đó, nhưng vẫn ở mức đáng mơ ước,
trên 9% cho đến trước năm 2013. Kể từ năm này, tăng trưởng đã giảm tốc đáng kể
và theo chiều hướng đi xuống rõ nét.
Năm 2013 cũng là
năm Tập Cận Bình lên nắm quyền lực tối cao ở Trung Quốc. Cùng với đó là sự chuyển
hướng trong chính sách của nước này, mà theo giới kinh tế học thế giới thì đó
là một chính sách không thân thiện với tăng trưởng.
Thực tế thì Tập
không có ý định bóp nghẹt tăng trưởng, nên có thể nói một cách khác là sự giảm
tốc tăng trưởng liên tục của Trung Quốc trong thời đại của ông ta là một hậu quả
không mong muốn, chứ không phải là chủ ý. Bởi ít nhất thì ông ta vẫn tham vọng
biến Trung Quốc thành một siêu cường cả về kinh tế và quân sự, vượt cả nước Mỹ
số 1, mà để làm được điều này thì buộc vẫn phải có tăng trưởng kinh tế mạnh.
Vậy thực chất
chính sách của Tập là gì? Nói gọn trong mấy chữ thì ông ta muốn tăng cường sự
kiểm soát chặt chẽ mọi mặt đời sống của Trung Quốc. Chẳng hạn, đảng Cộng sản
Trung Quốc tuyên bố muốn có sự kiểm soát cao hơn đối với các quyết định quản lý
của các công ty Trung Quốc, mà chuyện “dẹp” vụ IPO của mảng tài chính Ant của tỉ
phú Jack Ma là một trong những ví dụ điển hình.
Chính sách kinh tế
thời của Tập cũng ưu ái gần như tuyệt đối các doanh nghiệp nhà nước (DNNN), và,
do đó, nạn nhân là doanh nghiệp tư nhân, như được thể hiện qua tỷ lệ tín dụng
ngân hàng đổ vào hai khu vực này. Nếu như vào năm 2013, tỷ lệ tín dụng đổ vào
doanh nghiệp, tư nhân trên tổng tín dụng của hai khu vực vẫn là 57% (tăng lên từ
mức 48% năm 2010), thì từ sau năm đó tỷ lệ này tụt giảm thê thảm nhanh chóng,
chỉ còn 34% năm 2014, 19% năm 2015 và 11% năm 2016. (1)
Trong một nền
kinh tế mà các DNNN thường kém hiệu quả nhưng lại được ưu ái một cách bất bình
đẳng lớn như vậy nhằm nhanh chóng đạt được các mục tiêu ưu tiên về chính trị
thì đương nhiên nó sẽ kéo tụt hiệu quả chung của cả nền kinh tế. Hiệu quả thấp
của DNNN của Trung Quốc có thể thấy rõ qua một số tỷ lệ như lợi nhuận trên tài
sản (ROA) bình quân là 3,9%, so với của doanh nghiệp tư nhân là 9,9% vào năm
2018. DNNN chiếm 28% tổng tài sản công nghiệp của Trung Quốc cùng năm nhưng chỉ
chiếm 18% tổng lợi nhuận của ngành. (2)
Do đó, bên cạnh yếu
tố chín muồi của nền kinh tế Trung Quốc (kinh tế Trung Quốc đã ở giai đoạn phát
triển cao hơn nhiều so với mấy thập kỷ trước đây nên sẽ phải tăng trưởng chậm lại,
như nói ở trên), sự ưu ái quá mức trong phát triển khu vực DNNN chính là một
nguyên nhân chính giải thích cho sự đi xuống của tăng trưởng kinh tế thời Tập Cận
Bình, tương phản với thời tăng trưởng nhanh trên nền tảng cải cách, mở cửa,
khuyến khích đầu tư tư nhân và đầu tư nước ngoài của Đặng Tiểu Bình.
Đến đây, có thể
nói rằng sự thần kỳ về kinh tế của Trung Quốc, xét về tốc độ tăng trưởng thu nhập
đầu người, sẽ khó có thể tồn tại trong những năm tới (trên cái nghĩa là sẽ
không bị một nước nào khác vượt mặt) chừng nào mà Tập Cận Bình vẫn nắm quyền tối
cao hoặc, ít nhất là, chính sách kiểm soát chặt chẽ và ưu ái quá mức DNNN của
ông ta vẫn tiếp tục được duy trì.
(1) https://www.piie.com/blogs/china-economic-watch/chinas-private-firms-continue-struggle
(2) https://www.china-briefing.com/news/chinas-soe-reform-process/
No comments:
Post a Comment