https://thesaigontimes.vn/ktsg-so-18-2022-ai-dang-nam-giu-trai-phieu-doanh-nghiep/
Việc lành mạnh
hóa thị trường tài chính sau nhiều vụ lùm xùm xảy ra là một việc làm cần thiết
và khẩn cấp. Tuy vậy, như là một phần hậu quả của công việc này, thị trường chứng
khoán và bất động sản của Việt Nam dường như đã gánh chịu hậu quả không nhỏ, với
giá nhiều cổ phiếu “nằm sàn” la liệt trong nhiều phiên, còn các doanh nghiệp bất
động sản thì cũng lao đao, phải đối mặt với tương lai khá bất định bởi chủ
trương siết chặt tác dụng ngân hàng vào ngành này. Chưa kể một số nạn nhân bất
đắc dĩ của các vụ phạm luật như ở vụ Tân Hoàng Minh chẳng còn biết “bắc thang hỏi
ai” ngoài căng băng rôn nơi cửa quan kêu cứu.
Có thể liên tưởng
các động thái liên quan hiện nay của cơ quan chức năng trên thị trường tài
chính của Việt Nam đến hành động “ném chuột”. Còn việc thị trường suy sụp, nhà
đầu tư vô tội thì hoảng hốt và bất lực khi thấy tài sản của mình bốc hơi mà
không biết kêu ai thì gợi đến hình ảnh chiếc bình có chuột đang lảo đảo chực
rơi vỡ.
Cần làm gì và như
thế nào để lũ chuột thì giảm thiểu, bị hốt còn cái bình thì vẫn an nhiên?
Về phía chính quyền,
các cơ quan chức năng, câu hỏi cần trả lời trước khi tiến hành bất cứ hành động
chế tài nào là hành động này có đúng luật không. Thiết nghĩ ở đây ta không cần
phải bàn đến tầm quan trọng của việc tuân thủ luật pháp của ngay cơ quan chính
quyền đối với việc giữ ổn định cái bình.
Từ góc độ tuân thủ
luật pháp, một số hành động của cơ quan chức năng gần đây cho thấy câu trả lời
cho câu hỏi trên (có đúng luật không) là... không, hoặc ít ra thì chưa hẳn. Chẳng
hạn, đâu là cơ sở pháp lý cho Ủy ban Chứng khoán Nhà nước quyết định hủy bỏ 9 đợt
phát hành trái phiếu của Tân Hoàng Minh? Theo ủy ban này, đó là “căn cứ vào hồ
sơ, tài liệu và đề nghị của cơ quan có thẩm quyền về việc hủy bỏ các đợt phát
hành trái phiếu do có hành vi công bố thông tin sai sự thật, che giấu thông tin
trong hoạt động phát hành trái phiếu riêng lẻ” (1). Nhưng việc “căn cứ” và cả
cái sự “đề nghị” này cũng như cái sự tuân theo cái “đề nghị” đó để ra quyết định
hủy bỏ phát hành có đúng luật không, căn cứ theo điểm nào, khoản nào, điều nào
của luật nào?
Tiếp đó, trước
khi ném chuột, tức thực hiện các hành động chế tài mà giả sử là đúng luật, nhà
chức trách cần phải nhìn trước đến các hậu quả của hành động này để giảm thiểu
khả năng đổ vỡ của cái bình. Họ cần thấy trước rằng sẽ có nạn nhân vô tội và một
bầu không khí hoảng loạn bao trùm nếu không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra và
đâu là sự thật. Họ cũng cần nhìn trước, chuẩn bị sẵn các giải pháp có thể để bảo
vệ quyền lợi và/hoặc giảm thiểu thiệt hại cho các nạn nhân.
Nhưng tiếc rằng,
cũng lấy ngay ví dụ về vụ Tân Hoàng Minh, Ủy ban Chứng khoán lại đá quả bóng
trách nhiệm sang Bộ Công an trước yêu cầu chính đáng về phương hướng giải quyết
quyền lợi của các nhà đầu tư “lỡ mua” trái phiếu Tân Hoàng Minh, mặc dù chính ủy
ban là nơi đưa ra quyết định hủy bỏ phát hành chứ không phải Bộ Công an. Diễn
tiến này càng bôi đậm thêm dấu hỏi về sự tuân thủ pháp luật và nỗ lực minh bạch
hóa, cung cấp thông tin và trách nhiệm giải trình của các cơ quan chức năng.
Về phía doanh
nghiệp, nếu không muốn mình thành những con chuột xấu xa thông thường, hoặc tệ
hơn, chuột bị chọn ra để làm mẫu (thí điểm), trong mắt “giới ném chuột” thì tốt
nhất hãy lấy mấy chữ “đạo đức kinh doanh” làm đầu. Dù vẫn có thể bị hàm oan
trong một bầu không khí hừng hực đấu tố, quyết liệt truy tìm tội đồ, nhưng những
doanh nghiệp kinh doanh lương thiện, đúng luật vẫn có nhiều khả năng thoát nạn,
bình yên vô sự hơn hẳn các doanh nghiệp “có mùi”, bởi luật pháp ít nhiều vẫn là
của chung, vẫn tồn tại chứ không luôn chỉ là của riêng của ai đó, mặc sức múa
may.
Sự kịp thời phát
hiện và cương quyết thực thi một cách đúng đắn các quy định pháp luật của các
cơ quan chức năng xử lý các hành vi phạm pháp của các doanh nghiệp cũng là một
biện pháp tự nhiên tiết chế sự sinh sôi nẩy nở của lũ chuột. Đây hiện vẫn là một
lĩnh vực còn rất nhiều bất cập và đã được đề cập sơ bộ trong số báo trước.
Về phía nhà đầu tư,
họ đa phần là nạn nhân, nhưng lẫn trong số họ cũng có không ít chuột. Không nói
đến những con chuột bự trong các vụ lũng đoạn thị trường đến hàng trăm, hàng
ngàn tỷ đồng, có không ít nhà đầu tư xấu xa cỡ chuột nhắt tiến hành các vụ gian
lận chỉ từ vài trăm triệu đồng đang hòa lẫn vào đám đông nhà đầu tư, rất khó để
cơ quan chức năng nhận biết và xử lý. Để làm được việc này thì cần xây dựng, củng
cố và khuyến khích cơ chế tố cáo và xử lý các tố cáo hữu hiệu trên thị trường
tài chính. Nhà đầu tư cá nhân, tổ chức và doanh nghiệp chân chính cần cho thấy
được quyền lợi sát sườn của mình hiện hữu trong cơ chế tố cáo và xử lý gian lận,
phạm pháp trên thị trường tài chính này.
------
(1) https://plo.vn/nong-huy-bo-9-dot-chao-ban-trai-phieu-cua-tap-doan-tan-hoang-minh-post674390.html
No comments:
Post a Comment